About Me

My photo
Đây là trang lời nói chân thật, từ trái tim, cứ nói thật, sống thật. Không gì hạnh phúc cho bằng khi chúng ta sống thật lòng.

Saturday 9 April 2011

A lonely planet. A forgotten country

Vietnam, you probably hear Vietnam world widely in the 1945s, where thousands and thousands of Americans and its allies came to Vietnam to fight. After 1975, you also probably hear a little more about millions of Vietnamese left their beloved country to seek for refuge. After that, Vietnam world hardly hear in the media as loud as 1960s and 1975 again. Vietnam is a forgotten country.

There are still many uncompleted missions for the Vietnam people who are living in or outside Vietnam. During the war the American force has dropped thousands and thousands of liters of Agent orange (for more information please search on wikipedia), The American must in a liability of the unhumanly acts, and they must take fully responsibility for their action. Unfortunately, there is nothing happen.. The Vietnamese victims are still seeking for their answers. But again it is not loud enough for the world to know!


There are also thousands and thousands of illed treament people in Vietnam, The whole Vietnamese can not speak out the truth and stand up for their basic human rights. They are so lonely, so scare, they have no hope for their future, and they are only living day by day. The country leaders are corrupted, they do not care for their people, they are also quiet when the Chinese took over their islands (more information please search spratly islands).


People of Vietnam are angry and hate the government, but their is not many people stand up for their rights. Unhumanly treatment, the government leader can frame a normal resisdent at no time. As result of that the mouth of Vietnamese are shut, and become mute from the truth


As a member of  Vietnam, I love freedom, I love democracy, I love human rights. I would like to spread the information of freedom, democracy to my people.


In the hope that, you, readers will come and share your thoughts and we will come to gether as human kind to help each other to fight for freedom, to fight for Vietnam and other countries where its fundamental human rights are not there.

Monday 4 April 2011

Tội nhân dán tiếp của CS để thế hệ mai sau nguyền rủa.

Thư gởi cho đồng bào Việt Nam và các anh chi em sinh viên,

Chào bạn đọc,

Các bạn là những sinh viên, cho dù trong bất cứ chế độ, xã hội nào các bạn cũng là nòi giống cho đất nước.

Tình hình xã hội bất công với người dân, với giới trẻ sinh viên đã và đang diễn ra hàng ngày trước mắt, có thể nó là chuyện bình thường cho nên các bạn đã không thèm đếm xỉa tới, hay chỉ là một tiếng than thở rồi quên đi, chắc chắn cũng là nỗi sợ hãi sự dã man không có tính người của chính phủ.

Không lẽ các bạn lại tiếp tục nhìn một đất nước đầy tham nhũng và bạo hành trên những thế hệ mới tiếp nối???

Hãy nhìn lại thế hệ đã qua và hiện tại, chính phủ Việt Nam đàn áp đến nỗi người dân không dám lên tiếng, vậy thì nhân quyền cơ bản của bạn là gì???

Trường Sa, Hoàng Sa đảo là một trách nhiệm mà mỗi người công dân đều phải gánh, nhất là những anh chi em sinh viên đã và đang được học bảo vệ đất nước và tấc đất của cha ông.

Tôi vẫn thích bài hát của cố nhạc sĩ Trương Quốc Khánh, bài Tự Nguyện,

"
Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng
Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương
Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm
Nếu là người, tôi sẽ chết cho quê hương

Là chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềm
Từ Nam ra ngoài Bắc báo tin nối liền
Là hoa, tôi nở tình yêu ban sớm
Cùng muôn trái tim ngất ngây hoà bình

Là mây, theo làn gió tung bay khắp trời
Nghìn xưa oai hùng đó tôi xin tiếp lời
Là người, xin một lần khi nằm xuống
Nhìn anh em đứng lên phất cao ngọn cờ
"
Các bạn hay hát lại bài ca đó đi và áp dụng để đánh đổ cái chế độ bạo tàn, dã man, không tính người.

Các bạn còn nghi ngờ điều gì nữa, các bạn còn chờ Đảng Công Sản VN làm những điều tệ hại gì nữa.

Để tôi nhắc thêm cho các bạn biết, Cha, Mẹ và bản thân của các bạn có thể bị gán tội bất cứ lúc nào, đây là lời trích dẫn của một Luật sư trong nước " Tôi lo lắng cho bản thân tôi, biết đâu một ngày người ta đến khám văn phòng luật của tôi, khám máy vi tính của tôi, thấy một số bài viết của tôi chống lại ý kiến của Viện Kiểm Soát và tòa án mà tôi khiếu nại, rồi nói là tôi chống đối nhà nước thì tôi thật sự lo sợ".


Tôi là người Việt Nam hải ngoại, người đã mất nước, còn các bạn là những người đang còn đất nước, các bạn không vùng lên tranh đấu cho bản thân, cho tương lai thế hệ, thì ai là người làm chuyện ấy.

Nếu có thể nằm xuống để thế hệ tương lai được sáng rỡ, ngày u tối sẽ qua đi.

Các bạn hãy là người dựng lên một lịch sử mới cho Tổ Quốc Việt Nam đáng yêu, hay là tội nhân gián tiếp của CS để thế hệ mai sau nguyền rủa.

Chào thân ái
Lamngai