About Me

My photo
Đây là trang lời nói chân thật, từ trái tim, cứ nói thật, sống thật. Không gì hạnh phúc cho bằng khi chúng ta sống thật lòng.

Saturday 25 June 2011

Bài học dân chủ


Tháng sáu.
Hàng ngàn con thú sng đã b ngng li sao mt đon phóng sFour coners đã được (b) trình chiếu ti Úc. Các nhà thương mãi đã mt hàng triu đồng dollars sau vic tm ngưng buôn bán thú sng cho Nam Dương. Phn n ca người Úc rt đông đảo và mnh m, ngay c mt s nhng tay thương mãi thú vt sng cùng đồng ý đến vn đề giết nhng con vt này rt dã mang sau khi chúng được làm tht bán ra thị trường. Cũng có một số tôn giáo đã lên tiếng cho vấn đền nay.
Mi nghe qua câu chuyn này, đối vi người Nam Á nói chung và người Vit Nam nói riêng thì nghe có v quá nhc cười. Ngay cả thú vật cũng được bảo vệ cho vấng đề chết nhưng thế nào cho nhẹ nhàn. Đó cũng cho ta thấy được tự do, dân chủ là gì. Buồn cười nhưng rất đau lòng khi các nước văn minh đã qúa dân chủ còn Việt Nam thì vẫn làm nô lệ cho những kẽ lọng hành. Người dân Việt Nam đã được những người lãnh đạo đã bảo về cho họ nhưng những con thú vật này không, hay họ chỉ quan tâm đến vấn cá nhân của họ.
Còn những nhà được gọi là trí thức ở đâu? Đọc báo, xem tin mạng để làm gì? Họ có thấy và hiểu được dân chủ là gì không? Họ có sấu hổ cho bản thân khi chính mình cũng bị cai trị bởi mốt số người lãnh đạo ích kỷ. Thật ghê tởm khi ra công đường những người được gọi giới trí thức đã nhấm mắt, bịch tay để người vô tội phải bị oan ức.
Những chú rùa trí thức chỉ biết thời thế thuận tiện mơí dám lú đâu lộ diện để hưởng lời. Chẳng ngó ngàn chi khi đất nước một ngày một lầm than. Chỉ biết lợi dụng những người dân hiền kêu la và dùng họ để làm bàn đạp cho bướt tiếng cho mình.
Dân chủ có được không phải tự nhiên đến, mà là có được nhờ vào tiếng nói mạnh mẽ của người dân, của giới trí thức, của cả các tôn giáo. Dân chúng lầm than, bì oan ép trong mỗi giây phúc mà họ sống. Những con thú nó được chết một cách nhẹ nhành nhờ vào những tiếng nói của người dân. Người Việt Nam ta đã được thấy sự oan ức mỗi ngày nhưng ta vẫn âm thâm cho số mạng. Thúi tha nhất là những người có chức quyền, những người được gọi trí thức chỉ biết ngồi hưởng trong nước mắt, mồ hôi của ngưới dân.
Những con thú sống tại Úc đã được một cơ hội chết nhẹ nhàn, thanh thản. Tuy việc làm không đáng mấy đối với những nước không có dân chủ. Nhưng đây cũng là bài học cho môt dân tộc tâm tối, cuộc sống không bằng gia súc nơi xứ văn minh.
 LamNgai

No comments:

Post a Comment